Trong thời đại ngày càng gia tăng sự phân tầng trên khắp bóng đá châu Âu và nước Anh nói riêng, Leicester đã thăng hạng trong BXH Premier League vào mùa giải 2015-2016. Ngay ở mùa đầu tiên họ đứng cuối bảng vào dịp Giáng sinh, tuy nhiên với một màn trình diễn đáng kinh ngạc trong nửa sau của mùa giải, tình huống đã đảo lộn. Và câu chuyện ở mùa giải thứ 2 tham dự EPL 2016-2017 có lẽ là câu chuyện cổ tích khó có thể quên.
Đó chỉ là một phần ba của câu chuyện. Vào mùa giải tiếp theo, họ giành được ngôi vương Ngoại Hạng Anh. Danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất Premier League là N’Golo Kante. Tuy nhiên, chỉ một mùa sau đó thì tiền vệ nhỏ con này đã quyết định gia nhập vào đế chế Chelsea, lập tức Leicester rơi xuống xếp thứ 12. BLĐ đã sa thải huấn luyện viên của họ nhưng vẫn lọt vào tứ kết Champions League.
Năm tiếp theo là một năm tương đối thuần phục theo tiêu chuẩn của Leicester: Họ lại xuống hạng vào dịp Giáng sinh, tiếp tục sa thải người huấn luyện viên đã đưa họ vào tứ kết Champions League và cuối cùng xếp thứ 9 vào mùa giải 2018-2019. Họ đã chuyển nhượng ngôi sao tấn công tốt nhất – Riyad Mahrez với bản hợp đồng hoảng 60 triệu đô la USA vào mùa hè năm đó. Và sau đó vài tháng, người chủ sở hữu đã qua đời trong một vụ tai nạn trực thăng tại sân vận động.
Bằng một cách nào đó, vài tháng sau khi Vichai Srivaddhanaprabha qua đời, họ đã thuê một HLV mới khác – Brendan Rodgers. Mặc dù “bầy cáo” đã bán đi hậu vệ xuất sắc nhất của họ – Harry Maguire với giá gần 100 triệu đô la vào mùa hè năm sau, họ đã có được vị trí trong top 4 vào tháng Hai, trước khi đại dịch COVID toàn cầu xảy ra và mùa giải Premier League dừng lại trong vài tháng.
Khi tiếp tục thi đấu, họ hoàn toàn đánh mất chính mình và bị bỏ xa vị trí thứ 4 tới tận 4 điểm. Sau đó, một lần nữa, Leicester đã chuyển nhượng hậu vệ xuất sắc nhất của mình – Ben Chilwell với giá hàng chục triệu đô la cho Chelsea.
Khi Claude Puel gia nhập đội quân vào tháng 2 năm 2019, Leicester lúc đó đang ở vị trí thứ 12. “Bầy cáo” đã không thắng một trận nào kể từ đầu năm dương lịch, và người ta nhận xét rằng các tuyển thủ đang dần trở nên khá đen đủi.
Qua 27 trận đầu tiên tại mùa giải 2019-2020, Leicester đã tạo ra hiệu số bàn thắng là -6 so với hiệu số bàn thắng dự kiến là +4, theo thống kê. Màn trình diễn của “Bầy cáo” trở nên tốt hơn khi được dẫn dắt bởi Rodgers, đội bóng đã dần thăng hạng. Chỉ trong vòng 10 trận đấu dưới sự huấn luyện của người thuyền trưởng mới, tổng hiệu số bàn thắng bại của họ tốt hơn nhiều so với thời Puel.


Qua một mùa giải trọn vẹn, Leicester đã trở thành đội bóng có thành tích tốt thứ 4 tại Premier League sau Manchester City, Liverpool và Chelsea – những đội lần lượt vô địch Premier League, Champions League và Europa League.
Vào mùa giải giải tiếp theo 2021-22, về cơ bản thì “Bầy cáo” vẫn giữ vững phong độ. Nếu như ở các mùa trước, chắc hẳn có ít nhất 1 cầu thủ được chuyển nhượng sang CLB khác. Tuy nhiên, ở mùa giải 21-22 lần này, không có bản hợp đồng chuyển nhượng nào được đặt ra cho Leicester City.
Điều đáng nói ở đây là, phong độ của Leicester ngày càng sa sút, bởi đã dần mất đi các chân đá trụ cột. Sở hữu cặp hậu vệ cánh xuất sắc nhất châu Âu – Chilwell và Ricardo Pereira, tưởng chừng như may mắn đã mỉm cười với họ, và họ đã có thể vực dậy. Tuy nhiên, Chilwell lại được chuyển nhượng sang một CLB khác, còn Pereira chỉ chơi 29% tổng số phút thi đấu do đầu gối gặp chấn thương nguy hiểm.
Jonny Evans cũng chỉ tham gia hơn 71% trong tổng số phút, người bạn luôn kề vai sát cánh với anh – Caglar Soyuncu thậm chí còn đá ít hơn với 50%. Bù lại, chàng tiền vệ Fofana đã lấp đầy khoảng trống khi thi đấu 66% trong tổng số phút.
Praet đã chơi 33% số phút của giải đấu, Justin 30% và Perez 59%. Nếu họ phát huy được nhiều hơn vai trò của Perez thì có lẽ họ sẽ hoàn thành top 4 không sớm thì muộn.
Sau đó là hàng tiền vệ – ba cầu thủ đồng trang lứa – 22 tuổi. James Maddison – được chuyển nhượng từ Norwich với giá 27,5 triệu đô la vào năm trước, đã thi đấu 77% số phút. Wilfred Ndidi – người được đưa vào sân thay thế Kante vào mùa hè 2017 với giá 19,36 triệu đô la, đã chơi 78% số phút. Youri Tielemans – cầu thủ cho mượn ngay trước khi Rodgers đến và sau đó ký kết hợp đồng chuyển nhượng từ Monaco với giá vĩnh viễn 49,5 triệu đô la vào mùa giải sau, đã ra sân 83% thời gian.
Cuối cùng, đã có những trụ cột chính: Jamie Vardy 32 tuổi (89%), được mua lại từ Fleetwood Town với giá 1,4 triệu đô la vào năm 2012; Caglar Soyuncu 23 tuổi (89%), được mua lại từ Freiburg với giá 23,2 triệu đô la vào năm trước; Jonny Evans , 31 tuổi (99%), mua lại từ West Brom với giá 4,4 triệu đô la vào năm trước; và Kasper Schmeichel (100%), được mua lại từ Leeds với giá 1,8 triệu USD vào năm 2011.
Ở mùa giải 2022-2023 năm nay, thành tích thua 5 trong 6 vòng đấu đầu tiên đang khiến “Bầy cáo” rơi vào khủng hoảng. Chiếc ghế của huấn luyện viên Rodgers đang trở nên lung lay hơn bao giờ hết. Cùng chờ xem liệu họ có thể cải thiện được vị trí của mình hay không nhé.